Hoa Bướm
Hoa với bướm tự muôn đời hò hẹn.
Từ bao lâu? Ai biết tự thuở nào?
Hoa vẫn đợi mau đến ngày gặp gỡ,
Đời không hoa, bướm sẽ phải ra sao?
Ngày bướm đến, hoa đã chờ trước ngõ,
Thấy hoa cười, bướm vội vả cười theo:
"Nhớ không em! Lời hẹn ước thuở nào,
Giờ ta đến, xin em đừng e-ấp!
Nay đã gặp, hãy cùng vui họp mặt,
Đừng thẹn thùng! Hãy duyên dáng cười lên!
Em yêu ơi! Em tuyệt thể thần tiên,
Hiến hương sắc cho đời thêm rực rỡ.
Em có biết? Sắc em ai bì kịp,
Dẫu non xanh nước biếc cũng nhường xa.
Em có biết hương thơm và mật lạ
Làm say người sằn dã lẫn vương gia.
Anh đã ngắm hoa trời đầy khắp chốn
Chỉ muốn hôn - hôn đôi mắt em đây!
Đôi mắt ấy chứa đầy men chất lạ
Đưa hồn anh vào cõi mộng bao la.
Nầy đây nhé - nụ hôn nầy anh tặng,
Tặng cho em - em yêu qúy của anh.
Đừng động đậy! Em ơi đừng động đậy!
Để hồn trôi về cõi mộng trăm năm.
Vực em dậy từ cõi đời nghiệt ngã
Nở đôi hôm - sớm tối lại phải tàn!
Anh âu yếm ghì em trong cánh lã,
Kéo em lên trên tuyệt đỉnh ngút ngàn!
Em có biết đời nầy là mộng tưởng?
Mộng đôi ta là chuỗi mộng tuyệt vời,
Chỉ tận hưởng không mơ đời khanh tướng,
Chỉ yêu thôi không tính chuyện vá trời.
Ai đã bảo bướm nầy là cợt nhã?
Chẳng biêt yêu, chỉ biết có lường hoa?
Anh dám nói - người nầy là chưa hiểu
Rằng tình ta kỳ diệu chẳng điêu ngoa.
Người chỉ biết cả tin vào miệng lưỡi,
Nhìn anh đây bằng đôi mắt trách chê;
Đâu có biết đôi ta là ngọai lệ:
Từ lâu xưa đã hẹn phải cùng về.
Nay anh đến, trước, trọn lời hẹn biển;
Sau, giúp em được quả trái kết tinh.
Trong muôn một tình mình luôn bất biến,
Sẽ vì nhau mà hóa hóa sinh sinh.
Mùa Xuân Kỷ Sửu
2009 PVS
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment