Bình Thuận* quê hương tôi
Dòng Mương Giang* lờ lững trăng vờn nước,
Cầu bắc ngang tha thướt dáng học trò.
Bến Cồn Chà*,Thương Chánh* đò qua lại
Lầu Nước* cao vang mải tiếng oanh ca.
Bải Đồi Dương* vi vút buổi chiều tà,
Tiếng sóng vỗ ru ta vào giấc mộng,
Lầu Ông Hoàng* lồng lộng gió dìu mây.
Đường Mủi Né* đẹp thay đồi cát trắng,
Hàng dừa xanh lưu luyến khách phương xa.
Cửa Thương Chánh* thuyền vào ra tấp nập
Nhìn xa khơi nhô nhấp những cánh buồm.
Mủi Kê Gà* ngọn hải đăng soi sáng
Thuyền tàu xuôi ngược định hướng từ xa
Sống tha hương chạnh nhớ đến quê nhà,
Trường xưa, thầy cũ, bạn ta năm nào.
Nhớ cô xinh xắn má đào thuở trước,
Tan trường về rảo bước nắng vàng rơi .
Xa lâu rồi Phan Thiết* mến thương ơi!
Bình Thuận* đẹp và ngàn đời vẫn đẹp,
Đẹp cả tình người đẹp cả núi sông.
Trần Văn Bường
No comments:
Post a Comment